
Đối với Tuệ Yên, Cảnh Ngạo là người đàn ông cô thầm yêu suốt năm năm và đối với hắn Tuệ Yên cũng là ngoại lệ duy nhất, tuy nhiên hắn không cho phép cô tiến thêm một bước nữa.
Thế nhưng lúc cô bỏ đi thì hắn không đồng ý, cô yêu người khác thì hắn ghen, đến mức xem cô như chim hoàng yến mà nhốt trong lồng son.
Trước đó:
“Yên Nhi, nếu cháu không chịu thu lại tình cảm của mình, tôi sẽ c/ắt đứt quan hệ với cháu!”
...
“Dù cháu có l/ột sạ/ch đ/ồ đứng trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không chạm một ngón tay vào c/ơ th/ể của cháu!”
...
“Yên Nhi, tôi nói cho cháu biết, trừ khi ông đây là cầm thú thì mới đi quan hệ tình dục với cháu, biết chưa?!”
Sau này:
“Muốn đoạn tuyệt với tôi? Em đừng có mơ!”
…
“Yên Nhi, ông đây “muốn” em đến điê/n rồi!”
…
“Bé con, hình như tôi quên mất cách đánh vần từ “cầ/m th/ú” rồi, em dạy cho tôi được không?”