Ngôn Tình Sủng

Châu Báu Của Cốc Gia
Châu Báu Của Cốc Gia
Tác giả: Hải Du
Xuất bản: 06/03/2025

Vương Kiều Khả cô từ nhỏ đã được nuông chiều, vốn nghĩ mình sau khi lấy chồng sẽ có một anh chồng cứng rắn mạnh mẽ cho cô khỏa sức nũng nịu.

 

Nhưng ông trời đâu cho ai tất cả, hắn ta là một thầy thuốc có tiếng, người mà ai ai cũng phải ngưỡng mộ. Hắn tài hoa phong nhã, bộ dáng thanh tao đĩnh đạc, lạnh lùng đến thấu tim.

 

Nhưng làm sao mà cô biết được sau khi hắn cưới cô lại là bộ dáng này cơ chứ.

 

“Khả Nhi, em có muốn tiểu Ân hầu hạ em lần nữa không, nó còn muốn khám phá hang động đấy.”

 

Cái tên biến thái này, hắn thật sự là thầy thuốc đó hả. Cô còn nhớ lần đâu tiên gặp hắn còn bị ném cho ánh mắt “trìu mến” kia mà.

 

 

Năm tháng trước, cô về đến nhà liền chạy vào trong xem có chuyện gì, Kiều Khả nghe có Cốc Gia đến.

 

“Khả Nhi, cháu về rồi sao lại đây, lại đây với ông.”

 

 

Cái gì chứ? Là để cô học hỏi thêm về ngành học sao, cô chỉ vì muốn nối nghiệp cha, cũng muốn cho ông được vui mà học bác sĩ trung y. Ai mà ngờ được chứ, có ngày lại bị ông cho đi “công tác” xa như vậy.

 

Đã thế, thầy của cô lại là cái người nhìn ngang ngạnh kia sao, nhìn hắn ta đanh đá thật đấy. Bộ dáng thanh tao, tay cầm quạt lướt nhẹ liếc mắt đến dò xét cô.

 

Nghe nói hắn là bạn thân của cha mẹ cô, là thầy thuốc giỏi nhất Hàm Châu. Và cũng là ân nhân của cô năm đó.

 

 

Vương Kiều Khả x Cốc Dương Bách Ân.

Phía Sau Bục Giảng
Phía Sau Bục Giảng
Tác giả: Hải Du
Xuất bản: 06/03/2025

Cô là một giảng viên gương mẫu, ngày ngày đều đến giảng đường đúng giờ, giảng dạy vô cùng hăng say.

Cơ mà đó là chuyện của ban ngày…

Vào ban đêm: “Đan Đan cậu tới trễ quá đấy!”

“Sao nào, mất kiên nhẫn như thế làm gì? Bà đây bận soạn giáo án.”

Diện mạo lúc này khác hoàn toàn với lúc ở giảng đường, nhạc xập xình vang lên khắp nơi, không gian nhấp nháy ánh đèn. Khước Ẩn Đan tay cầm một ly rượu, tà váy xẻ mạnh đến tận đùi trên.

Cô là khách vip của quán bar này, có thể nói ban ngày làm nữ chính ôn nhu trên bục giảng, ban đêm làm phú bà trẫy hội ở hộp đêm.

 Mọi khi đi chơi đến đêm chẳng bị làm sao, nay không hiểu khéo thế nào sáng lại tỉnh dậy chung giường với một gã đàn ông.

“Mẹ ơi, bị lọt vào đa vũ trụ rồi hả?”

Hắn sau một đêm bị ăn sạch, người trước mặt lại còn muốn trốn. Cốt Nghiêm Thần không thèm mở mắt hắn muốn xem cô chạy đi đâu cho thoát.

Ẩn Đan mở nhẹ cánh cửa, cô ngẩng đầu nhìn thấy bốn tên đàn ông cao lớn bậm trợn: “Cô gái! Tính chạy đi đâu hả?”

Cô nhóc bị họ dọa cho một phen, hồn vía chẳng còn nhanh chân nhảy tọt lên giường chùm chăn lại.

Lúc xoay đầu sang mới thấy “Tan vật” mà đêm qua cô đã sử dụng. Miệng vô thức mà thốt lên.

“Chu choa, to vậy sao.”

Hắn phía trên cười khẩy, tay cầm thẻ giảng viên của cô.

“Khước Ẩn Đan, một là em chịu trách nhiệm với “thằng nhỏ” của ông đây, hai là tôi đem clip hôm qua em ngồi trên thân tôi mà nhún nhảy cho cả giảng đường xem.”

Cô lập tức đứng thẳng thóm dậy, cầm ví rút một sấp tiền dày cộm ném cho hắn.

“Đây… xem…xem như tôi bao anh một đêm.”

“Nhiêu đây không đủ, tôi là trai tân đó.”

Cô là một giảng viên gương mẫu, ngày ngày đều đến giảng đường đúng giờ, giảng dạy vô cùng hăng say.

Cơ mà đó là chuyện của ban ngày…

Vào ban đêm: “Đan Đan cậu tới trễ quá đấy!”

“Sao nào, mất kiên nhẫn như thế làm gì? Bà đây bận soạn giáo án.”

Diện mạo lúc này khác hoàn toàn với lúc ở giảng đường, nhạc xập xình vang lên khắp nơi, không gian nhấp nháy ánh đèn.

Khước Ẩn Đan tay cầm một ly rượu, tà váy xẻ mạnh đến tận đùi trên.

Cô là khách vip của quán bar này, có thể nói ban ngày làm nữ chính ôn nhu trên bục giảng, ban đêm làm phú bà trẫy hội ở hộp đêm.

 Mọi khi đi chơi đến đêm chẳng bị làm sao, nay không hiểu khéo thế nào sáng lại tỉnh dậy chung giường với một gã đàn ông.

“Mẹ ơi, bị lọt vào đa vũ trụ rồi hả?”

Hắn sau một đêm bị ăn sạch, người trước mặt lại còn muốn trốn. Cốt Nghiêm Thần không thèm mở mắt hắn muốn xem cô chạy đi đâu cho thoát.

Ẩn Đan mở nhẹ cánh cửa, cô ngẩng đầu nhìn thấy bốn tên đàn ông cao lớn bậm trợn: “Cô gái! Tính chạy đi đâu hả?”

Cô nhóc bị họ dọa cho một phen, hồn vía chẳng còn nhanh chân nhảy tọt lên giường chùm chăn lại.

Lúc xoay đầu sang mới thấy “Tan vật” mà đêm qua cô đã sử dụng. Miệng vô thức mà thốt lên.

“Chu choa, to vậy sao.”

Hắn phía trên cười khẩy, tay cầm thẻ giảng viên của cô.

“Khước Ẩn Đan, một là em chịu trách nhiệm với “thằng nhỏ” của ông đây, hai là tôi đem clip hôm qua em ngồi trên thân tôi mà nhún nhảy cho cả giảng đường xem.”

Cô lập tức đứng thẳng thóm dậy, cầm ví rút một sấp tiền dày cộm ném cho hắn.

“Đây… xem…xem như tôi bao anh một đêm.”

“Nhiêu đây không đủ, tôi là trai tân đó.”

Nóng Lòng Muốn Chiếm Hữu Em
Nóng Lòng Muốn Chiếm Hữu Em
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 04/03/2025

Hoa Doanh là trẻ mồ côi.

Năm mười tuổi được Trình Khâm nhận nuôi mang về tổ chức đào tạo.

Năm mười lăm tuổi là lần đầu tiên biết tương tư một người, nhưng trớ trêu lại là người mà Hoa Doanh không nên phát sinh tình cảm.

Cô yêu đơn phương như vậy trong suốt ba năm.

Đến khi Hoa Doanh mười tám tuổi, Trình Khâm bỗng dưng đặt ra cho cô một điều kiện.

“Tôi vẫn luôn biết em thích tôi, nếu em hoàn thành được nhiệm vụ lần này, tôi sẽ cưới em."

Cô vì phần thưởng đó mà gần như “bán mạng” làm việc cho hắn, thậm chí suýt chút nữa bị kẻ xấu c ư ớ p mất đi thứ ngàn vàng.

Thế nhưng hắn thất hứa, ngày sinh nhật của Hoa Doanh hắn nhặt ở đâu về một con nhóc nhỏ hơn cô chỉ một tuổi.

Trình Khâm bảo rằng thương hại, muốn rủ lòng chăm sóc cho nó, đợi nó đủ mười tám tuổi sẽ để nó tự mưu sinh.

Mà công nhận hắn chăm cũng tốt thật, chăm kiểu gì chỉ một năm mà đã dính b ầ u.

Sau khi biết tin Hoa Doanh biến mất ngay trong đêm, Trình Khâm liền cho người đi tìm ráo riết, hắn mới tá hỏa khi thấy cô đang sánh đôi bên cạnh một gã đàn ông khác.

K ẻ t h ù mà hắn không đội trời chung - Cung Triệt!

“Doanh Nhi! Em dám?!”

“Chú dám thất hứa với tôi, tôi dám ‘n g ủ’ với đối thủ một mất một còn của chú!”

Hương Vị Tiêu Tán
Hương Vị Tiêu Tán
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

Kiếp trước cô yêu sai người.

Hết lòng hết dạ vì hắn.

Nâng đỡ hắn, làm hậu phương vững chắc của hắn, đi cùng hắn từ thất bại cho đến thành công.

Đổi lại là kết cục mất con và chết dần chết mòn vì căn bệnh ungthu não do chính tay hắn và em gái sinh đôi của cô ủ mưu bày ra.

Nghe bảo sau khi biết tin cô mất, chẳng hiểu sao hắn phát điên rồi.

Xuống tay giết chết em gái sinh đôi của cô rồi gào khóc tự sát ở trong tù.

Cô nhếch môi cười khẩy, thâm tình đến muộn còn chẳng bằng cỏ rác!

Sau khi cô trùng sinh, tránh hắn như tránh tà, làm lại cuộc đời, yêu người xứng đáng.

Còn hắn thì hoá rồ lên mà bám lấy cô như keo dính chuột.

Thậm chí, sau khi nghe tin tức đồn cô được "kim chủ" bao nuôi.

Hắn tức anh ách, ăn không được nên phá cho hôi, phỉ nhổ cô không có liêm sỉ.

"Ha! Tôi còn tưởng cô tìm được thằng đàn ông nào xuất sắc lắm mới vứt bỏ tôi!"

"Hoá ra là tên già bụng phệ đầu le que mấy cọng tóc!"

"Đâu?! Thằng già đó đâu?! Ông đây muốn xem thằng già đó có gì tốt hơn tôi!"

Vừa dứt lời.

Cha nuôi của hắn, Tổng Tư Lệnh tối cao - cũng là người đàn ông độc thân hoàng kim trong mắt người đời.

Nhíu mày, bước tới ôm lấy eo tôi.

"Cất cái lưỡi vào."

"Gọi mẹ đi."

____

Tiểu Nhạc Chi
Tiểu Nhạc Chi
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

Năm tôi mười tuổi, cha mẹ bỗng dưng nhặt ở đâu về một con nhóc bé tí.

Nó xấu điên lên được, tôi làm sao mà chịu sống chung với nó.

Đã thế, hằng ngày còn phải nghe nó bập bẹ chạy theo, í ới gọi tôi.

“Anh cả, anh cả…”

Nhìn nó vừa vụng về, vừa tròn quay một cục như cái bánh màn thầu, tôi mặt nhăn mày nhó.

“Tránh ra chỗ khác chơi! Cha! Con không thích nó! Cha đem nó đi đi!”

Cha tôi ngoài trừ chỉ biết cười ra thì còn làm được gì? Tôi thì lại chẳng dám mách mẹ, vì mẹ tôi thương nó lắm.

Ấy vậy mà, bạn bè tôi cũng bảo nó dễ thương, đến cả thằng em trai sinh đôi của tôi là Isaac cũng cưng nó như trứng vậy.

Quái lạ! Cái thứ tròn vo một cục này đáng yêu chỗ nào?!

Tôi tức mình, nhìn thêm một lúc nữa, hai cái má núng nính trắng hồng của nó cứ như hai cái bánh bao, mắt thì to, mũi thì nhỏ, hai cánh môi cũng chúm chím hồng hồng...

Hình như… Cũng có chút dễ thương thật.

Cái gì?! Cái gì mà dễ thương?! Không đúng không đúng!

Cái đồ xấu xí như vậy, còn lâu mới dễ thương! Còn lâu tôi mới chấp nhận nó là em gái mình!



Sau này tôi hai mươi mốt, nó mười lăm.

Nó xinh đẹp từ lúc nào đến tôi còn chẳng biết.

Cho tới khi mấy thằng bạn bên cạnh tôi suốt ngày hỏi về nó, lúc đó tôi mới chợt nhận ra là con bé đó lại trổ mã thành công đến vậy.

Một thằng trong đám bá vai tôi, vừa cười vừa nói: “Em gái xinh thế mà giấu, ói cái số điện thoại ra đây cho tao!”

“Cút! Xinh chỗ mẹ nào! Mắt mày mù à?! Mắt, mũi, miệng, chỗ nào cũng không xinh!”

“Mày không thấy xinh nhưng tao thấy xinh! Tóm lại là có đưa số không?”

“Không! Phắn ngay!”

“Thôi mà, anh vợ… Tao thích em gái mày lâu lắm rồi đó, chấp nhận đứa em rể này đi.”

Cái gì mà anh vợ? Cái gì mà em rể? Cái con nhóc xấu xí đó mà phải gả cho cái thằng này trời đánh này hả? Nằm mơ!

Tôi nghiến răng nghiến lợi sút thẳng vào moong nó: “Cút mẹ mày đi!”



Năm tôi hai mươi lăm tuổi, tôi cãi nhau với cha về con đường mà tôi muốn đi, nhưng rốt cuộc không hiểu vì sao cãi được một hồi thì chủ đề lại chuyển thành “nó”.

Cha tức giận đến mức gọi hẳn cả họ và tên của tôi.

“Đàm Tưởng Văn! Nhạc Chi cũng đã ở trong nhà này mười lăm năm rồi! Con đến bây giờ vẫn không chịu chấp nhận con bé là em gái mình?!”

“Con đã nói rồi! Dù có năm năm, mười năm hay trăm năm thì nó vẫn không phải em gái của con! Con cả đời này cũng không chấp nhận!”

Bản thân tôi rõ ràng đã hùng hổ nói như vậy,

Nhưng rồi cho tới khi lễ đính hôn của Nhạc Chi và vị hôn phu tương lai của con bé diễn ra, chính tôi còn chẳng hiểu được mình nữa.

Trái tim tôi như bị ai cấu xé, nhức nhối đến mức đau rát khó chịu.

Và trong cái ngày hôm đó, tôi làm ra chuyện động trời, là cướp con bé đi.

Nhìn Nhạc Chi rưng rưng nước mắt, tôi cũng đau lòng.

“Em khóc cái gì?! Cái thằng đó anh điều tra rồi, nó không tốt! Tình trường của nó phức tạp lắm! Không xứng đáng với em!”

“Dù sao thì đó cũng là hôn sự mà cha đã định cho em, từ bé đến lớn chẳng phải anh lúc nào cũng ghét em… Ba tháng trước, anh còn nói với cha cả đời này đều sẽ ghét em, không chấp nhận em là em gái của anh mà... Anh… Chẳng phải anh ghét em đến mức như thế thì anh quan tâm đến hôn sự của em làm gì nữa…”

“Phải!”

Tôi bức bối đến mức phải gầm lên.

“Anh ghét làm anh trai của em! Anh ghét chết đi được! Bởi vì ở cái danh phận đó! Anh không thể tiến thêm được bước nữa!”

“Mẹ kiếp! Em làm sao mà biết được anh đã phải kiềm chế thú tính với em như thế nào đâu hả?!”

_______


Thể loại: Ngụy anh em, vả mặt, ngọt sủng, showbiz, H văn, HE

Bắt Rể
Bắt Rể
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

Tôi thích Đàm Niệm Văn từ bé,

Nhưng sự tránh né từ anh lại tỷ lệ thuận với tình cảm của tôi.

Năm sáu tuổi, tôi đứng trước mặt cha mẹ anh, dõng dạc muốn bắt anh làm rể.

Mấy năm sau, anh thấy tôi cứ như thấy ma, tránh tôi như tránh tà.

Thậm chí còn nói với anh trai của anh: “Dù trên thế giới này chỉ còn em và nó, em thà ch*t chứ không yêu!”

Ừm… Tôi mặc kệ.

Đâu phải là tôi không biết chuyện anh ghét mình? Mẹ tôi bảo thích ai thì phải chủ động.

“Cưới chồng là phải cưới liền tay.”

Đến năm mười sáu tuổi, tôi ở trước mặt bạn bè anh tự ý nói mình là vị hôn thê.

Tôi biết anh được nữ giới yêu thích nhiều lắm, nhưng đều bị tôi dọa chạy.

Tôi không hống hách đâu, cũng chẳng hăm he gì ai, chỉ là dùng chút mẹo vặt mà thôi.

Thế nên bạn bè của anh cứ hễ nhìn thấy tôi lại trêu rằng: “Kìa, cô dâu nhỏ lại đến tìm rồi kìa.”

“Ngại ngùng cái gì nữa? Đi ở rể cho người ta đi, Thanh Chi xinh đẹp như vậy, phải mà con bé đeo theo tao, tao cũng nguyện ở cả đời!”

Lúc đó có cả sự hiện diện của tôi, anh lớn giọng giống như đang nói cho tôi nghe:

“Mày thích thì đi mà yêu.”

“Gu của tao không phải loại con gái mất liêm sỉ như vậy, vả lại, tao sẽ không đi ở rể.”

Tôi biết cái tôi của anh rất cao.

Ừm, nhưng tôi vẫn mặc kệ.



Sau này anh trở thành Công Tố Viên xuất sắc, chúng tôi cứ thế mập mờ sống chung với nhau, sự đeo bám của tôi giống như đã trở thành thói quen đối với anh.

Chỉ là anh chán ghét việc tôi là diễn viên, thường hay bảo tôi giải nghệ.

Nhưng tôi sống vì đam mê. Đam mê của tôi là màn ảnh và là anh.

Đến bạn bè cũng nể phục tôi đã kiên nhẫn suốt gần hai mươi năm như thế mà lại chẳng có nổi một cái danh phận, anh gặp người ngoài đều chỉ nói tôi là “em họ”.

Tôi cũng rất thường hay ngỏ lời cầu hôn, anh nghe suốt từ bé đến lớn có lẽ cũng nhàm.

Đối với anh chẳng khác gì là lời đùa cợt, nhưng còn tôi thì lại đếm, đã đếm được đến 998 lần.

Cho tới một ngày nọ, tôi tan tiệc, gọi anh đến đón nhưng anh bảo “bận.”

Tôi đành phải nhận lời để đồng nghiệp là nam đưa về, nào ngờ khi ngồi vào xe lại thấy anh đang đứng ở phía đối diện, đôi mắt anh hằn lên tia m á u.

Chúng tôi cãi nhau một trận lớn, anh còn dùng đến cách cuối cùng để ép tôi.

“Hoặc là em giải nghệ! Hoặc là dọn ra khỏi nhà tôi, từ nay về sau cũng đừng tìm đến!”

Tất nhiên là tôi chọn… Dọn ra khỏi nhà.

Lần đầu tiên gần hai mươi năm, tôi không đeo bám anh nữa.



Bẫng qua một tháng, ở trên gameshow truyền hình, MC hỏi tôi có yêu cầu gì trong hôn nhân.

Tôi nói đùa rằng tôi không muốn làm dâu, bởi vì tính tình của tôi rất hậu đậu.

Tài tử màn ảnh đột nhiên đăng bài “thả mồi”, rằng anh ta chấp nhận đi ở rể.

Tin tức tôi bén duyên cùng tài tử màn ảnh lập tức chạy thẳng lên hotsearch.

Đến ba giờ sáng hôm sau, đoàn phim đóng máy, tôi về tới nhà lại nhìn thấy anh đang ở trước cửa với bọng mắt đỏ hoe, anh ép tôi vào tường, mùi r ư ợ u nồng đến gay mũi.

“Em đừng đi bắt người ta nữa...”

“Anh chấp nhận ở rể mà, được không?”
 

Ngục Tù Tình Yêu
Ngục Tù Tình Yêu
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

Châu Hải Nhan đã từng nghĩ rằng những ngày gặp được Trình Dực chính là chuỗi ký ức hạnh phúc nhất mà cô từng có, và cũng chỉ vì muốn được ở bên cạnh hắn, cô đã chấp nhận cất giấu thứ tình cảm đơn phương này ở trong lòng.

Thế nhưng sau khi Châu Hải Nhan biết được những điều tốt đẹp mà Trình Dực mang đến chỉ là vì cô có gương mặt giống với người trong tim của hắn, vào cái ngày đó, thế giới nhỏ của Châu Hải Nhan dường như vỡ ra hàng trăm mảnh.

Và rồi giây phút mà hắn nhận ra là cô đang muốn chạy trốn, Trình Dực cũng chẳng ngần ngại để cho Châu Hải Nhan biết được bộ mặt thật sự của mình, rằng hắn không hề tốt lành như những gì mà cô từng thấy.

Trình Dực làm mọi cách để giữ cô bên cạnh, kể cả việc phá hủy cuộc sống của cô và giam cầm cô trong ngục tù của hắn.

Trình Dực còn muốn nhắc nhở cho cô biết một điều, vĩnh viễn cả cuộc đời này Châu Hải Nhan cũng không còn khả năng trốn chạy khỏi hắn một lần nữa.
 

Mê Luyến Sắc Tình
Mê Luyến Sắc Tình
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

“Chú không muốn cháu bám lấy chú nữa, đúng không?”

“Còn phải hỏi sao?” Nghiêm Kình cười khẩy một tiếng, giật tay về.

“Vậy… Chúng ta thử thách không chú?”

“Lại muốn giở trò gì?”

Thượng Quan Uyển mím mím môi giấu đi nụ cười đắng, nhàn nhạt đưa ra mong muốn của mình.

“Nếu trong một tháng, cháu không thể khiến chú “yêu” cháu, thì cháu sẽ tự động rời đi, có được không?”

“Cháu tự đánh giá cao mình quá nhỉ?”

“Chỉ một tháng thôi mà? Chú sợ cái gì? Không lẽ…”

“Không lẽ là sợ chú yêu cháu à?”

Chẳng biết là nói trúng tim đen, hay là nói phải lời không nên nói mà gương mặt của Nghiêm Kình tối sầm lại, hắn nghiến răng hạ quyết tâm cùng con nhóc không biết trời cao đất dày này mà chơi trò “trẻ con”.

“Được, một tháng, chỉ có một tháng, nếu sau một tháng tôi không động lòng, thì cút khỏi mắt tôi.”
 

Bảo Bối Trong Lòng Lão Đại
Bảo Bối Trong Lòng Lão Đại
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 06/03/2025

Đối với Tuệ Yên, Cảnh Ngạo là người đàn ông cô thầm yêu suốt năm năm và đối với hắn Tuệ Yên cũng là ngoại lệ duy nhất, tuy nhiên hắn không cho phép cô tiến thêm một bước nữa.

Thế nhưng lúc cô bỏ đi thì hắn không đồng ý, cô yêu người khác thì hắn ghen, đến mức xem cô như chim hoàng yến mà nhốt trong lồng son.

Trước đó:

“Yên Nhi, nếu cháu không chịu thu lại tình cảm của mình, tôi sẽ c/ắt đứt quan hệ với cháu!”

...

“Dù cháu có l/ột sạ/ch đ/ồ đứng trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không chạm một ngón tay vào c/ơ th/ể của cháu!”

...

“Yên Nhi, tôi nói cho cháu biết, trừ khi ông đây là cầm thú thì mới đi quan hệ tình dục với cháu, biết chưa?!”

Sau này:

“Muốn đoạn tuyệt với tôi? Em đừng có mơ!”



“Yên Nhi, ông đây “muốn” em đến điê/n rồi!”



“Bé con, hình như tôi quên mất cách đánh vần từ “cầ/m th/ú” rồi, em dạy cho tôi được không?”

Mặc Sức Cưng Chiều
Mặc Sức Cưng Chiều
Tác giả: Châu Hoa
Xuất bản: 01/03/2025

Tôi nợ ông trùm xã hội đen 1000 tỷ, phải trả bằng hợp đồng hôn nhân kéo dài suốt năm năm.

Tính cách của hắn đơn giản dễ hiểu lắm, chỉ cần gói gọn trong 1 câu: “Chúng sinh hạ đẳng, mình tao thượng đẳng”.

Sau khi ký hợp đồng, ông trùm xã hội đen chê thân phận tôi thấp hèn, cho nên mặc sức gây khó dễ cho tôi.

Hắn không cho tôi ngủ trên giường, bắt phải trải nệm nằm dưới đất.

Hắn nhắm mắt việc người làm lên mặt, cũng không quan tâm chuyện tình cũ đến tìm tôi gây sự.

Rõ ràng lúc ký hợp đồng là hắn lạnh lùng bảo: Không tình yêu, không tình dục, không sinh con. Và sau đó, cũng chính hắn “lật lọng”!

Người đời đồn rằng, ông trùm xã hội đen đang ráo riết tìm kiếm một cô gái, vì muốn bù đắp chăm sóc cho cô gái ấy.

Cơ mà tôi cũng chẳng quan tâm cho lắm, chắc là bạch nguyệt quang hay cốc nguyệt san gì đó của hắn.

Cho đến một ngày đẹp trời, thuộc hạ thân cận nhất xồng xộc đạp cửa chạy vào phòng với vẻ mặt hoang mang tột độ.

“Lão đại! Không xong rồi!”

“Cô dâu hợp đồng của ngài thật sự là con gái của người đó!”

“Ngài… ngài suốt bao lâu nay lỡ đắc tội với con gái của ân nhân rồi!”

“Phải làm sao bây giờ?!”

Ồ, hóa ra tôi là con gái của ân nhân đã từng giúp đỡ hắn.

Và hắn đã từng hứa với phụ huynh của tôi rằng sẽ CHĂM SÓC tôi!

Lưới Tình Khó Tránh
Lưới Tình Khó Tránh
Tác giả: Hải Du
Xuất bản: 03/03/2025

 

Cuộc đời Nhạc Thanh có ba điều muốn hỏi...

Thứ nhất... Trước ngày kết hôn một tuần lại bị tiểu tam đem quần lót của chồng sắp cưới đến trả là loại cảm giác gì? 

Thứ hai... Có ai đã từng bị "sếp lớn" ép phải đi cùng hắn đến khách sạn "bắt gian" chồng sắp cưới bao giờ chưa?  Không những đã không "bắt gian" được, trái lại còn bị hắn dụ dỗ, "ăn" sạch sẽ mà không chừa lại mống xương nào!

Cuối cùng là... Ai đó làm ơn cho cô biết cái cảm giác sau khi nhận ra "sếp lớn" ba hôm trước "lăn lộn" trên giường, ba hôm sau lại bị hắn gọi là CHỊ DÂU sẽ như thế nào đi?!

Huhu! Cuộc sống này quá đủ rồi, cô muốn đi đầu thai! 

...

Trích:

“Hắn ta ăn chả rồi thì cô ăn nem đi? Việc gì phải thiệt thòi như vậy?”

"Sếp nói đúng! Anh ta vụng trộm như thế, việc gì tôi phải thủ thân như ngọc! Hơn nữa, tiểu tam còn bảo của quý của anh ta nhỏ bằng ngón tay út, tôi nhất định phải tìm cây hàng ít nhất 20cm!”

“Ở đây có sẵn, có muốn xài không?” 

“Thiếu tướng… Anh vừa nói gì vậy?”

“Tôi nói, của tôi 22cm, phù hợp với điều kiện của em chưa?"

"Phía sau là giường King Size, đủ để cho em một đêm khó quên trước khi kết hôn.”

Sáng hôm sau...

"Thiếu tướng... Từ lúc chuyển đơn vị đến nay... Tôi vẫn luôn có một thắc mắc đó là... Anh tên gì vậy?" 

"Thượng Đình Kiêu." 

"Ồ, anh cũng mang họ Thượng á? Tên khốn ngoại tình kia vừa hay cũng họ Thượng, không chỉ thế lại còn trùng nhau chữ lót... Anh nói xem, có phải trùng hợp quá không?" 

Ba ngày sau... "Ừm, trùng hợp thật đấy..."

"Chị dâu!"

Couple: Thượng Đình Kiêu x Nhạc Thanh - Cầm thú mặc quân trang x cừu non mít ướt dễ dụ 

Cảnh báo: H nhẹ, có chứa yếu tố 16+, truyện giả lập không có thật