Chương 4: Anh Trai Tốt

 

Khi nụ hôn kết thúc, Đinh Tiểu Châu vẫn không nghĩ đây là sự thật, cô lại hỏi: “Anh hẹn hò với em vậy còn Tô Vân thì sao?”

“Tô Vân có liên quan gì?” Anh vừa lau nước mắt cho cô vừa hỏi.

“Cô ấy không phải là người anh dự định kết hôn sao?” Đinh Tiểu Châu nghẹn ngào hỏi.

“Không phải.” Lục Minh Hoài thẳng thừng nói.

Đinh Tiểu Châu muốn nói lại thôi, sau cùng cô không chắc chắn hỏi lại: “Chúng ta thật sự hẹn hò sao? Anh không hối hận chứ?”

“Tin anh khó đến vậy sao?” Lục Minh Hoài nghiêm túc hỏi.

“Không phải, chỉ là hạnh phúc đến quá bất ngờ, em sợ.” Cô mong chờ giây phút ở bên cạnh anh lâu lắm rồi, nếu đây không phải sự thật cô không biết sẽ như thế nào?

Anh lại xoa đầu cô nói: “Đừng sợ, một khi xác định hẹn hò anh sẽ không rời bỏ em. Còn nữa, anh không biết mình có thể yêu em hay không nhưng anh sẽ từng chút một để em đi vào trái tim anh.”

“Có câu nói này của anh là được rồi, em không cần anh phải yêu em như đã từng yêu chị Thanh, chỉ cần em được ở bên cạnh anh là đủ.” Đối với cô thế này là thỏa mãn rồi.

“Cô gái ngốc, sao em có thể điên cuồng yêu anh như vậy chứ?” Lục Minh Hoài không nhịn nổi đau lòng xoa tóc cô.

Đinh Tiểu Châu không nói gì cả, chỉ tựa vào ngực anh như thế.

Lục Minh Hoài đưa cô về biệt thự nhà họ Đinh, Đinh Hạo từ trên tầng thượng nhìn xuống lắc lắc ly rượu vang trong tay, hắn nhìn không nhầm thì chiếc xe đang đậu trước nhà mình chính là Bugatti đặc quyền của Lục Minh Hoài, thế mà em gái của hắn lại bước xuống từ chiếc xe đó, điều này nói lên cái gì?

Đinh Hạo chờ em gái đi vào nhà mới từ trên lầu đi xuống, thật bất ngờ khi hắn lại nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của em gái mình, đã bao lâu rồi không thấy con bé cười hắn cũng không nhớ nữa. Kể từ khi cô em nhỏ này buông bỏ Lục Minh Hoài đã không còn thấy nụ cười của nó nữa, phải chăng chỉ là cười trừ, cười cho có lệ.

“Có chuyện gì mà em vui như vậy?” Đinh Hạo vừa đi xuống cầu thang vừa nghi hoặc hỏi.

Đinh Tiểu Châu cười nói: “Em và Lục Minh Hoài hẹn hò.”

Câu nói của cô khiến Đinh Hạo xém chút nữa hụt một bước, hắn nhìn em gái không thể tin hỏi: “Em xác định?”

“Trăm phần trăm xác định.” Đinh Tiểu Châu chắc giọng trả lời, mặc dù nhìn có vẻ không chân thật, như mơ như mộng nhưng cô lại cứ thế chìm đắm trong niềm hạnh phúc này.

Đinh Hạo không vui vẻ như cô lại trầm tư hỏi: “Tại sao Lục Minh Hoài hẹn hò với em, là ai mở lời trước?”

“Là anh ấy, anh ấy đã nói muốn cùng em hẹn hò, ban đầu em cũng không dám tin nhưng sau đó anh ấy nói sẽ cố gắng yêu em.” Đinh Tiểu Châu trả lời.

“Cố gắng? Đinh Tiểu Châu, anh phải nhắc nhở em một điều, em cho rằng cứ cố gắng thì sẽ yêu được sao? Em nhìn bản thân mình xem, em yêu cậu ta bao nhiêu năm rồi có thấy cậu ta rung động với em lúc nào không?” Đinh Hạo lên tiếng nhắc nhở.

Câu nói thật đả kích lòng người nhưng Đinh Tiểu Châu nghe vậy không buồn chỉ nhẹ nhàng mỉm cười: “Em không cần Lục Minh Hoài yêu em chỉ cần anh ấy đồng ý cho em ở bên là được.”

“Đinh Tiểu Châu, em…” Đinh Hạo muốn nói lại không biết phải nói thế nào, hắn biết em gái cố chấp, có nói cái gì cũng vô dụng.

“Haix, bỏ đi, chỉ cần em không hối hận là được nhưng anh cũng nói cho em biết nếu cậu ta làm cho em đau khổ đừng trách anh ra tay nặng.” Đinh Hạo không lạnh không nhạt nói, hắn không thể để bất cứ ai làm tổn thương em gái mình, ba mẹ định cư bên Canada đã căn dặn hắn phải chăm sóc Tiểu Châu thật tốt, mà không có lời dặn này hắn cũng tự mình săn sóc cho cô, nói thế nào lúc đầu cũng là do hắn vô tâm mới tạo nên mối nghiệt duyên giữa Tiểu Châu và Lục Minh Hoài.

Hắn vô cùng áy náy chuyện này, nên kể từ khi biết Đinh Tiểu Châu yêu thương Lục Minh Hoài hắn đã để ý cô nhiều hơn.

Cả Hà Thành này đều biết Lục Minh Hoài là một người lạnh lùng thâm trầm, đối với chuyện tình yêu không mặn không nhạt, hơn nữa hắn còn giữ trong tim một mối tình với Chu Thanh, cho nên Đinh Hạo mới không muốn em gái mình bi lụy quá nhiều vào người này nhưng biết làm sao, sự tình lại không như người mong muốn, Đinh Tiểu Châu lại một mực chỉ yêu Lục Minh Hoài, điều này làm hắn nhiều lần phiền não lại không có cách nào.

Đinh Tiểu Châu biết anh trai yêu thương cô, trong lòng cảm động không thôi lại nói: “Anh, cảm ơn anh.”

Đinh Hạo lại chẳng tỏ vẻ gì, lườm cô một cái: “Bớt nói những lời này lại, em mà không hạnh phúc anh sẽ xử em trước.”

“Anh nỡ sao?” Đinh Tiểu Châu tinh nghịch nháy mắt mấy cái.

“Có gì không nỡ, anh tìm một người đàn ông tốt hơn Lục Minh Hoài gấp trăm lần rồi tống em lên xe hoa như vậy không phải là được rồi sao?” Đinh Hạo như có như không nói.

Nghe vậy Đinh Tiểu Châu lại cười khổ: “Cách này mà anh cũng nghĩ ra được.”

Đinh Hạo không cho ý kiến, nếu quả thật tên khốn Lục Minh Hoài kia làm em gái hắn đau khổ trước tiên hắn sẽ cho cậu ta một trận, sau đó sẽ làm cách này, đối với cô em này không dùng biện pháp mạnh là không được.

Lúc này trong căn hộ cao cấp Thiên Thai dành cho giới thượng lưu ở Hà Thành, Lục Minh Hoài vừa về tới nhà.

Anh chưa kịp vào phòng tắm thì Tô Vân gọi điện đến, Lục Minh Hoài nhíu mày, số của anh rất ít người biết, chủ yếu là người nhà, vài người bạn thân thiết và Đinh Tiểu Châu mới có. 

Tô Vân làm sao lại biết số anh?

 

Nhận xét về Anh Trai Tốt