Chương 10: Biến Thái Trong Khu Nhà Ma

 

“Được.” Cô gái kia nghe vậy cũng cười cợt nhã, biết bạn mình sắp ra tay cũng giúp đỡ một phen đi lên bắt lấy Đinh Tiểu Châu.

Cô muốn dãy dụa chạy đi nhưng lại bị Tô Vân tát thêm một cái: “Tao cảnh cáo mày, ngoan ngoãn cho tao.”

“Tô Vân, cô đừng có quá đáng, ở đây là chốn đông người cô muốn làm gì tôi?” Đinh Tiểu Châu một lúc ăn liền hai cái tát cũng bắt đầu phẫn nộ.

“Muốn làm gì là quyền của tao, mày tưởng chốn đông người thì tao sợ mày chắc, mày có hét cũng không ai để ý đến mày đâu, cùng lắm tao nói chúng ta đang chơi trò chơi, ai mà nghi ngờ chứ.” Tô Vân cười gian nói.

“Cô…” Đinh Tiểu Châu cắn chặt răng, lại bị bạn của Tô Vân đẩy đi.

Trên đường đi cô có kêu cứu mấy lần nhưng đều vô ích, ban đầu mọi người cũng để ý xem có chuyện gì xảy ra nhưng sau đó Tô Vân nói các cô đang chơi trò đuổi bắt bọn họ liền không quan tâm nữa.

Đi được một đoạn cô lại thấy phía trước ghi ba chữ: “Khu nhà ma.”

“Các cô tính làm gì?” Đinh Tiểu Châu không thể dãy dụa trong lòng có chút lo sợ, không biết bọn họ sẽ dở trò gì với mình.

“Cho cô tận hưởng mười tám tầng địa ngục chứ sao, mau vào đi.” Tô Vân cười ma mị.

“Tôi không vào, các cô dựa vào đâu bắt tôi vào.” Đinh Tiểu Châu phản đối kịch liệt, không phải cô sợ ma mà sợ con người, chắc chắn Tô Vân đã sắp xếp cái gì đó bên trong mới đẩy cô vào đây.

“Không vào cũng phải vào, mày không có quyền phản đối, biết không.” Tô Vân dứt lời liền đẩy cô vào trong sau đó ra hiệu cho nhân viên đóng cửa ra vào.

Sở dĩ cô ta có thể ra lệnh cho nhân viên là vì khu công viên giải trí này thuộc tập đoàn Tô Gia, cô ta là tiểu thư của nhà họ Tô, đương nhiên nhân viên phải nghe theo rồi.

“Đã sắp xếp tốt chưa?” Tô Vân hỏi.

Nhân viên lễ phép trả lời: “Vâng, tiểu thư, chúng tôi đã sắp xếp ổn thỏa, đảm bảo không ai biết.” 

“Nhớ, phải làm ra đây là một vụ tai nạn, không để lại bất cứ manh mối nào là người chúng ta làm biết không?” Tô Vân chưa yên tâm căn dặn.

“Tiểu thư yên tâm, người chúng tôi thuê là bọn côn đồ bên ngoài, bọn chúng làm xong việc liền rời đi, sẽ không ai phát hiện ra điều gì.” Nhân viên đảm bảo.

“Thế thì tốt.” Tô Vân mỉm cười hài lòng.

Bên trong khu nhà ma tối om như mực Đinh Tiểu Châu không nhìn thấy đường đi lối bước, chỉ có thể lấy điện thoại ra soi, thế nhưng lục giỏ xách lại không thấy đâu cả.

Lẽ nào điện thoại đã bị rớt rồi sao?

Có điểm vô lý, cô đâu làm rớt giỏ xách đâu mà điện thoại rớt được.

Vậy rốt cuộc là sao đây? Đinh Tiểu Châu cắn móng tay suy nghĩ thì lúc này lại nghe thấy tiếng cười rùng rợn phát ra bên tai: “Hè hè, ha ha…” 

Đinh Tiểu Châu rùng mình theo bản năng chạy về phía trước không cần biết đó là đâu. Tuy nhiên cô chạy chưa được bao lâu lại đụng phải cái gì đó, giống như một bức tường.

Vì không nhìn thấy nên cô đưa tay lên sờ không ngờ lại cảm nhận được hơi ấm, cô vội vàng rút tay lại, lùi ra phía sau đồng thời hỏi: “Là ai?”

“Khà khà, cô em đừng sợ, anh là người không phải ma, anh đã giúp cô em đuổi bọn ma quỷ đi hết rồi, theo lý cô em cũng nên đáp tạ anh chứ nhỉ?” Người kia mở miệng nói chuyện, có thể nghe ra đây là giọng nói của một người đàn ông.

“Anh, anh là người nào? Đền đáp cái gì chứ? Tôi cũng không nhờ anh giúp đỡ.” Đinh Tiểu Châu cảnh giác với người này.

“Gì chứ, cô em thật là không biết điều, đã thế đừng trách anh đây.” Người đàn ông nhanh chóng tóm lấy eo cô, không hiểu sao trong bóng tối anh ta lại có thể bắt chuẩn như vậy.

Đinh Tiểu Châu dãy dụa nhưng vô ích, hắn ta càng siết chặt eo cô hơn, cô có chút sợ hãi nói: “Thả tôi ra, anh làm gì vậy hả?”

Hắn ta lại đưa mặt đến gần cổ cô ngửi một cái nói: “Thơm quá, cô em không hổ danh là tiểu thư con nhà giàu, từ trên xuống dưới đều khiến người ta mê người.”

Dứt lời hắn lại đặt một tay lên ngực phải của cô: “Mềm mại quá đi, thật muốn kiểm tra cô em một lượt từ trên xuống dưới.”

Bị đụng chạm Đinh Tiểu Châu kinh sợ theo bản năng đẩy tay của hắn ra sau đó tát cho hắn một cái: “Đồ vô sỉ, biến thái.”

Người đàn ông có chút bất ngờ sau đó cười lớn một tiếng: “Ha ha ha, đúng là một con mèo nhỏ biết cắn người, cô em rất hợp gu của anh đây, để anh yêu thương em một chút nào.”

Một lần nữa hắn ta lại muốn chạm vào người cô, trong bóng tối Đinh Tiểu Châu không thấy gì chỉ cầm giỏ đánh loạn xạ về phía trước, cũng mấy lần đánh trúng mặt hắn.

“Cút, cút đi cho tôi, đừng có đến đây.”

Hắn bị đánh trúng cũng không cảm thấy gì ngược lại dâng lên vẻ hứng thú tiến gần Đinh Tiểu Châu.

Cảm nhận được hơi thở người đàn ông, Đinh Tiểu Châu đổ hết cả mồ hôi, cô liền nâng chân đá về phía trước, không ngờ lại may mắn đá trúng cậu em của hắn.

Người đàn ông bị đau kêu lên một tiếng: “Aaaa, con chó.”

Đinh Tiểu Châu không quan tâm lại vội vàng chạy đi, không dám dừng bước, thế nhưng trong đây là nhà ma, có bố trí các đạo cụ dọa người nên địa hình vô cùng phức tạp, cô đã vấp té năm lần, mỗi lần như thế lại cố gắng đứng dậy chạy tiếp, không dám chậm trễ dù chỉ một giây, cả người vừa sợ vừa mệt nên đã thấm đẫm mồ hôi.

Không bao lâu cô lại nghe thấy phía trước có tiếng đánh nhau, bước chân của Đinh Tiểu Châu khựng lại, chần chừ không biết làm sao, trước sau đều có nguy hiểm cô thật sự không biết nên theo hướng nào.

 

Nhận xét về Biến Thái Trong Khu Nhà Ma